Thứ Bảy, 28 tháng 7, 2012

ích kỉ

Mình phải nói là mình luôn mong muốn người khác có thể bằng hoặc hơn mình. Ngồi cùng ăn cơm với những người kém mình, không hiểu mình, và hay đặt ra những câu hỏi vô tình, mọi thứ khiến cơm chẳng hiểu chạy đi đâu trong cổ họng mình nữa.

Mình vẫn học tập được ở họ những điều mà mình không biết. Thật sự rất cảm ơn họ. Riêng chỉ có chuyện ăn cùng mâm ngồi cùng bàn thấy sao mà chịu không nổi.

Hôm nay mệt quá, cơm ở nhà có mà chẳng ăn, lại chạy qua bên đó nấu cơm rồi ăn cùng họ.

Haiz, xin lỗi, tôi cầu toàn quá

1 nhận xét:

  1. Đời mà. Có lồi thì cũng có lõm. Cái gì hay thì thu nạp mà dở thì ráng đẩy nó ra khỏi đầu. Suy tư nhiều quá chỉ tự làm khổ bản thân thôi.

    Trả lờiXóa